Thôi thì mình cứ xót xa
Như đồng hoang phế sau ba mùa cằn
Miễn là bên ấy mướt xanh
Miễn lòng ai đó sớm lành vết đau…
-Nắng Lạnh-
Thôi thì mình cứ xót xa
Như đồng hoang phế sau ba mùa cằn
Miễn là bên ấy mướt xanh
Miễn lòng ai đó sớm lành vết đau…
-Nắng Lạnh-
Anh biết không?
Có một số âm thanh, một số mùi hương em không thể nào quên được. Như là tiếng anh lách cách pha cafe buổi sớm, lẩm bẩm nói nếu mình có một chiếc máy pha cafe thì sẽ tốt biết bao. Tiếng nước chảy khi anh rửa mặt bằng vòi nước ở bồn rửa bát, rõ ràng là anh lười vào nhà tắm nhưng lại bảo nước ở đó mát hơn. Mùi thơm của cafe bay khắp gian phòng nhỏ, cùng mùi chiếc áo mới khô anh rút ngoài hiên cọ vào mũi em lúc anh ngồi lên lún một góc giường, kiên nhẫn chọc cho em tỉnh ngủ.
Thôi người đừng nói gì thêm
Lòng này đã đủ yếu mềm chênh vênh.
Người đi đường nắng rộng tênh
Nơi tôi đứng lại bồng bềnh trong mưa.
-Nắng Lạnh-
Tôi chẳng còn gì cả
Sau bao cuộc đổi dời
Còn lòng này nghiêng ngả
Bởi cay đắng mà thôi.
Niềm tin hao mòn mất
Dịu dàng bỏ đi chơi
Chút ngây ngô chân thật
Cũng lặng lẽ xa rồi.
Có một số âm thanh, một số mùi hương em không thể nào quên được. Như là tiếng anh lách cách pha cafe buổi sớm, lẩm bẩm nói nếu mình có một chiếc máy pha cafe thì sẽ tốt biết bao. Tiếng nước chảy khi anh rửa mặt bằng vòi nước ở bồn rửa bát, rõ ràng là anh lười vào nhà tắm nhưng lại bảo nước ở đó mát hơn. Mùi thơm của cafe bay khắp gian phòng nhỏ, cùng mùi chiếc áo mới khô anh rút ngoài hiên cọ vào mũi em lúc anh ngồi lên lún một góc giường, kiên nhẫn chọc cho em tỉnh ngủ.
Xem thêm →Phải chi mai thức giấc
Thấy người vẫn gần bên
Khoảng cách xa ngàn tấc
Hóa một giấc mộng hiền.
Phải chi nhắm mắt lại
Thấy còn được thiết tha
Và bao nhiêu khờ dại
Hóa thành “ngày hôm qua”…
-Nắng Lạnh-
Người ta nói đừng vì một lần tổn thương mà trốn tránh cả đời, đừng vì một chuyện tình đổ vỡ mà đánh mất niềm tin ở tất cả mọi người.
Nhưng người ta không nói, phải làm thế nào nếu đặt hết tất thảy những gì mình có vào một nơi rồi nhìn nó từ từ vỡ vụn, không thể nhặt từng mảnh mà ghép lại, cũng không muốn để ai chạm tới nỗi đau này.
Cô đơn, đôi khi không phải một lựa chọn mà chỉ là một nơi ẩn náu tạm bợ mà thôi.
-Nắng Lạnh-
Tâm ý của tôi đối với người ấy, có yêu thương, có hờn giận, có đợi chờ, có trách móc, chỉ không có đành lòng buông bỏ.
Tấm lòng của người ấy đối với tôi, có thương cảm, có biết ơn, có nỗ lực, chỉ không có tình yêu.
-Nắng Lạnh-
Giá được làm chiếc gối
Anh ôm mỗi đêm nằm
Làm con mèo màu xám
Anh vẫn thường hay chăm.
Giá được làm ly rượu
Anh uống những ngày buồn
Giá được làm cô gái
Anh yêu hoài không buông.
-Nắng Lạnh-
Sữa thì phải đổ vào trà
Cái gì đổ trước cũng hoà vào nhau
Thế sao em đổ đã lâu
Mà anh chưa đổ, để mau hẹn hò?
-Nắng Lạnh-